KHI THƯỢNG ĐẾ TIẾC TIỀN

KHI THƯỢNG ĐẾ TIẾC TIỀN

Năm đó, tui đang đi học ở Mỹ thì tình cờ tìm thấy 1 công ty Du lịch ở Việt Nam tổ chức đi Cuba, tui liên hệ mua landtour (tức mình tự gia nhập đoàn và tự rời đoàn, không tính vé máy bay). Xong tui bay đến Cancun của Mexico rồi theo đoàn sang Havana. Đoàn đông, cỡ ba mấy người, Cuba lúc đó là điểm mới.

Đường phố Havana như 1 triển lãm khổng lồ những kiến trúc Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha, những chiếc xe hơi cổ thập niên 50-60. Do Mỹ cấm vận, Cuba tự sản xuất ra các phụ tùng thay thế bảo dưỡng nên bây giờ vẫn chạy tốt.

Cuba có tỷ lệ bác sĩ trên đầu dân nhất thế giới, họ xuất khẩu sang các nước nói tiếng Tây Ban Nha. Giới giàu có khắp nơi vẫn phì phèo những điếu Cohiba hảo hạng. Rum Cuba ngon ác liệt, một loại rượu làm từ mía đường vì đây là cường quốc mía. Điệu nhảy cha cha cha, tức 2 người đối diện nhau, kẻ tiến người lui, điệu nhảy dễ học nhất, cũng là từ quốc đảo này.

Tui gặp 1 bà già trên phố, màn hình phẳng lì vẫn mặc áo 2 dây và bôi son, ngồi trên bệ cửa trước nhà hút thuốc. Thấy bà nói tiếng Anh với 1 nhóm du khách nước ngoài, nên tui tới hỏi bà hút vậy không sợ ảnh hưởng sức khoẻ à?. Bà nói tao 80 tuổi rồi, sợ mẹ gì nữa, cười ha hả. Đang trò chuyện thì 1 ban nhạc xập xình đi tới, cất tiếng hát khàn đục nhưng phóng khoáng, bà lao ra nhảy. Các cụ ông khác cũng quăng cây gậy ba ton ra, tới 2 bên đi tới đi lui, nắm tay quay đầu với cụ bà. Tui cũng nhảy. Cha cha cha, cha chá cha chà chà chà…Đời sống người dân họ nghèo mà thấy hạnh phúc, chất Mỹ la-tinh cuộn chảy trong người họ đầy chất nghệ sĩ. Tui thấy như nơi đây, chính xác là tim mình thuộc về. Thấy thân thuộc lắm.

Nhưng trong đoàn xuất hiện 1 nhóm người tiêu cực. Chê Cuba nóng, chê Cuba xấu, chê Cuba cũ, không có gì chơi. Tui kêu thử hút xì gà đi, nói hại sức khoẻ, không ngu. Tui kêu uống rum đi, nói rượu hại sức khoẻ, không ngu. Sao cái gì cũng “không ngu” vậy, sống thọ kiểu này khổ người thân nhen. Vô quán bar nơi nhà văn Hemingway thường lui tới (tác giả Ông già và biển cả) thì nói không biết Hem Ming Uê là ông nào, vô nhìn nhìn xong ra đứng trước nói cái chỗ xấu òm cũng đưa tới. Tới bãi biển màu ngọc bích Valadero, không chịu nằm ở hồ bơi uống ly cocktail ngắm biển, cứ dáo dác đi tìm chỗ bán hải sản luộc ăn, mà chẳng có ai bưng đi bán, chê không bằng Phan Thiết Đồ Sơn. Tới giờ ăn là thấy cầm mì tôm ra vì món gì cũng chê hôi chê dở, nhưng vì mì tôm nó có chất gì đâu nên sau vài ngày là người sẽ thấy mệt. Internet thì chẳng có để lướt ĐT. Vài người bắt đầu phàn nàn. Rồi lây lan, cảm xúc tiêu cực lây nhanh thật. Tui thấy họ là lảng tránh cho đỡ phiền, mà họ cứ tìm cách lôi kéo tui vô để càng đông chứng tỏ họ càng đúng.

Lúc chiều anh tài xế chạy nhầm đường, một anh khệnh khạng lên cầm micro nói.

Tôi thay mặt đoàn, nêu ý kiến. Chúng tôi đều là chủ DN lớn ở VN, bỏ số tiền 1 trăm triệu sang đây cũng không phải là nhỏ (nghe mâu thuẫn, chủ DN lớn gì lạ) nên công ty cần bù lại bằng bữa ăn ngon hơn hoặc gửi lại tiền cho mọi người. Để lái xe chạy sai đường vầy rất mất thì giờ, nói công ty lừa họ, quảng cáo tour hay mà giờ thấy không hay, khách sạn không sang trọng ở khu trung tâm, bữa ăn không có nước mắm rau luộc phù hợp khẩu vị, doạ về nước sẽ đăng bài bốc phốt. Tiền đối với chúng tôi không quan trọng, nhưng xyz….”

Nhóm tào lao nhao nhao phản ứng, “trả lại tiền cho thượng đế đi, trả lại tiền cho thượng đế đi”. Anh trưởng đoàn và chị hướng dẫn sợ hãi, lên xin lỗi ríu rít, mà cả nhóm cũng không tha. Thấy màu không yên, tui lên nói,

Thứ 1 là cái anh gì nãy lên nói thay mặt đoàn, thì không đúng. Tui không có uỷ quyền cho ảnh nói, ảnh nói với tư cách cá nhân thì OK, nhưng không được nói thay mặt đoàn.

Thứ 2 là cá nhân tui thấy, đã đi chơi là enjoy every moment, tận hưởng từng khoảnh khắc, tài xế họ chạy sai cũng không phải cố ý, họ cũng muốn về sớm với vợ với con. Nãy giờ đi lòng vòng, tui nhìn thấy nhiều cảnh mới lạ rất đẹp. Họ đang làm nhiệm vụ, đang ngồi trên xe mà chửi là làm mất tinh thần của người ta, thấy không phù hợp thì không sử dụng dịch vụ công ty này nữa, chứ đòi tiền lại thì như trẻ thơ, không giống con giáp nào. Nào có ai ép mình mua hàng, chính mình quyết định chứ ai lừa ai ở đây. Khi họ lấy tiền mà không tổ chức tour, tức không giao hàng, thì mới gọi là lừa.

Hàng hóa du lịch là hàng hóa đặc biệt, cảm nhận ngon dở đẹp xấu không ai giống ai. Muốn ý kiến gì thì âm thầm gặp riêng, nói nhỏ tế nhị. Không được cầm micro lên nói trước đoàn, tuột cảm xúc tuột mood của người khác, phép lịch sự tối thiểu phải tôn trọng cảm nhận của người khác chứ đâu phải mình không thích là cố gắng lan toả cái cảm xúc tiêu cực đó.

Cá nhân tui, chỉ là 1 nhân viên nhỏ bình thường chứ không phải chủ DN gì hết, nhưng vì biết ơn người ta đã tổ chức cho tui đi, cho tui cơ hội mở mang tầm mắt, ngày cuối tour, tui sẽ tặng thêm cho hướng dẫn 1 người vài trăm cúc (cúc là đồng tiền Cuba phát hành riêng cho người nước ngoài xài, khác với đồng Peso của dân họ xài, 1 cuc cao hơn 1 đô la Mỹ), riêng anh tài xế là nhiều hơn, công lao ảnh đưa tui đi đến nơi, về đến chốn, nắm trong tay sinh mạng mấy chục người. Tui xin nói trước vậy, nhờ chị hướng dẫn dịch lại để anh tài xế yên tâm lái nha. Các anh chị đều đã làm rất rất tốt, xin cảm ơn.

Nói xong tui đi xuống, đám kia nó nhìn tui nó ghét. Ghét thì kệ tụi mày chớ, tối tối tui vẫn xún bar nhảy, uống rum say tít mù. Sáng sáng vẫn dậy sớm hút xì gà rồi cười ha hả với người dân trên đường phố. Ăn cái gì cũng khen ngon, chơi cái gì cũng thấy hay, ngủ ở đâu cũng được. Cái gì cũng enjoy hết. Ai mà khen thì tui khen thêm, còn ai chê thì tui đứng lên khen, xưa giờ toàn vậy. Đi về là tui tip boa khí thế, phải tôn trọng sức lao động của người khác. Các bạn làm theo tui đi, sẽ thấy đời vui.

Ngày cuối, khi gửi tiền tip, anh hướng dẫn Cuba nói như khóc, bảo đây là đoàn VN đầu tiên và cuối cùng của đời hướng dẫn tao. Tối nào team tao cũng phải bị lôi vô họp tới khuya vì có người đòi này đòi nọ, sao họ không tự thay đồ xuống phố vui chơi nhỉ, đi có mấy ngày mà dành hết trí tuệ cho việc đòi lại tiền nong? Chắc tao sẽ không nhận đi với đoàn VN nào nữa, complain ớn quá. Tui nói thông cảm, ráng cỡ chục năm nữa đi, tụi tao sẽ bớt tiếc tiền mà sống sang lên, chứ mới đói nghèo đi lên mà, chưa gột rửa được cái nhỏ.

* Các bạn ạ, đã có tiền để đi du lịch thì cũng không còn là chật vật với miếng ăn, đừng có vì mấy đồng mà làm khổ nhau nữa. Bản thân mình vừa khổ tâm vừa bần tiện vừa bất lương. Người ta bỏ công bỏ sức ra làm thì có quyền có lãi, mình đòi người ta miễn phí cho mình, phủ nhận công lao của người khác là mình rất tham lam. “Khách hàng là thượng đế” câu này có nghĩa, đã là thượng đế thì phải đứng ở trên cao nhìn xuống, tỏa khí chất sang trọng, không có nhao nhao lập group lập hội đòi quyền lợi, đăng bài bốc phốt này nọ. Thượng đế đâu có vậy.

** Mọi phàn nàn đều bắt nguồn từ tiếc tiền. Đã đi chơi là phải sang, hào sảng phóng khoáng lên. Nhiều lúc trong đời, mình sẽ chẳng bao giờ quay lại được chỗ đó nữa, nếu ai để cảm xúc “1 bước đi 1 bước nghĩ về tiền” nó lấn át, thì về già sẽ hối hận vì những khoảnh khắc tươi đẹp đã trôi qua.

*** Người phàn nàn khó chịu bốc phốt làm lớn chuyện… là những người thuộc hệ tiêu cực, tìm cách tránh xa, chứ càng góp ý càng phân tích thì họ càng nổi điên lên. Vì vô tri nên họ chỉ nghĩ là họ đúng, còn ai cũng sai hết. Tránh voi chẳng xấu mặt nào.

TnBS

Fb ConduongTony

Bạn đọc comment:

Nguyễn Thị Thịnh Nhiều người muốn đi du lịch nhưng lại hạn chế chi tiêu, không thích những nơi hoang xơ, chỉ thích đến những nơi quen thuộc mọi người ai cũng đến, không khám phá những cái mới

Vinh Bách Đi Cu Ba cảnh đẹp …lắm , dân thân thiện , về rồi vẫn đong đầy cảm xúc. Ai chưa đi nên đi đáng đồng tiền và được gậm nhấm dần cảnh ,người đẹp Cu Ba

Khuong Nguyen bài này hay ! Người dân Cu Ba yêu VN lắm đấy !!!!

Tran Hang Bài viết hay, hãy đi du lịch đúng nghĩa khám phá những điều mới lạ.

Van Thanh Le Bai nay hay lam! Dung ban chat cua dan vua moi co Tien, khenh khang, van hoa thi thap ,ma cu trong minh la bo cua thien ha!

Nguyen Thi Le Huong Vận hạn cho CTY du lịch nào gặp những thượng đế này huhu

Nguyen Huyen Nguyen Thi Le Huong gặp hoài cô ơi :))

Khuong Cong Nguyen Bài viết hay dành cho những người thích du lịch đó đây.

Việt Thắng Hoàng Viet hay quá ạ. Đúng với rất nhiều người Việt chúng ta.

Lyly Auler uh ng Vn mình phức tạp lắm, tổ chức siêu mệt:(

Violet Rose Đọc thì thấy đúng dân mình rồi, ở nhà ăn phở, ra nước ngoài vẫn đòi ăn phở, k có thì ăn mì gói mang theo

Khuong Cong Nguyen Violet Rose Dân có xiền nhà mình vốn thích phở mà. Nhiều sếp đi nước ngoài còn xách cả phở theo cơ.

Nguyen Nga Đúng quá D ạ! em thấy nhiều cảnh mà vì tiền mà làm người ta “khổ tâm, bần tiện và bất lương” trong hành xử quá, họ cứ nghĩ thế là họ khôn hơn người ấy 🙁

Bui Cam Giang 
Đi tour!
Tự phượt rất phê (vì chủ động)
Đi tour cũng phê (vì thư giãn, chả lo gì, chỉ cần đúng giờ, diện đúng tiết, diễn đúng điệu)
Ai “ngu” về team mềnh!
Ai “không ngu” … thì “Thồi, nhà cháu cảm ơn! Xin hẹn không gặp lại”
P/s: Nhân dịp vừa đi tour về, lại được đọc tút hợp cảnh!

Lương Quỳnh Loan Đọc bài này xong, nghĩ lại thấy buồn cười đoàn tour vừa rồi của bọn mình quá. Giọng điệu y hệt

Dương Minh Hằng Đọc thấy thấm vì thực tế vẫn đầy ng như vậy, và mình tự nhận mình ngu, ngu lắm í.

Võ Quảng Tôi đây đi chợ cũng sang, chả bao giờ thèm mặc cả, cũng không cần nhìn cân lạng. Thừa tiền lẻ là boa luôn cho mấy em bán hàng

Hoang Anh Bui Có đoàn ở ks 5 sao vẫn mang bếp vào để nấu mỳ tôm vì không quen ăn đồ tây

Ưu Đàm Hoa Nữ Hoang Anh Bui Ăn mì tôm không sao vì nó cũng là món ăn quen bụng của người mình. Các hãng làm Tour cần có sự chuẩn bị tâm lý trước với khách kỹ hơn. Và không phải khách nào cũng muốn tìm hiểu văn hoá và lịch sử…

Duong Tho @Tran Tan Dien Chính xác,chị đi Ai Cập rất nhiều điều không vừa ý,nhưng chị góp ý riêng cho chủ tour,vẫn đăng bài ca ngợi tour hay để họ còn bán tour đuọc. Đó là đạo đức nghề

Kim Sí Điểu Bàn tay mười ngón ngắn dài
Chẳng ai hoàn hảo, chẳng ai chu toàn
Giữ lòng son sắc dịu dàng
Nhìn nhau thấu hiểu nhẹ nhàng với nhau

Christina H Dang M CuBa rất nghèo nàn và điều kiện không được như Việt Nam hay các nước khác. Nhưng dân họ luôn vui và ca hát, nhảy múa suốt ngày. Em thích CuBa lắm. Vì được quay lại VN những năm 70-80. Khi nào Anh đi cho em xin đi ké với ạ

Quang Nguyen Hồi còn làm guide gặp loại đó hoài. Nhiều người nghĩ đồng tiền của họ to như bánh xe bò. Càng thể hiện càng lòi ra cái sự trọc phú của họ

Trần Thị Phương Mai Ai mà khen thì tui khen thêm, còn ai chê thì tui đứng lên khen => quá hay. Sẽ cố gắng học tập

Mai Hương Nguyễn Công nhận, ông Tony này viết vụ gì cũng hay và đúng sự thật, đi du lịch tự túc thì vô tư, mà đi tua, có những du khách ám ảnh cả đoàn, hãi thiệt luôn, thượng đế, một cách k hiểu nổi

Pham Bich Thao May quá mình tự túc nhiều, đi tour cũng rất enjoy cái mo mần, nên chả ý kiến j, khi cả đoàn ko thích đi chỗ này thì cùng đồng lòng đổi chỗ khác, nhóm toàn người lại gặp nhau có mấy ngày đi chung mà vui như têt

Duong Thu Trang Pham Bich Thao ai cũng dzậy thì hem coá bài này :))

Nguyen Thanh Nga Oh bài viết này hay thật. Một năm 365 ngày sống đời thường nhật, có được mấy mươi ngày đi chơi ở nơi rất xa , rất khác . Bỏ ra một núi xiền đi du lịch , đừng để dăm ba chuyện lặt vặt làm hỏng 1 chuyến đi . Tội gì không mở lòng đón nhận, hào sảng mà trải nghiệm trọn vẹn từng khoảng khắc .
Nắng mưa là việc của Trời . Nắng vui kiểu nắng , mưa đẹp kiểu mưa . Tâm thái tích cực tự nhiên vạn sự lành , phỏng ạ .
P/S : Bạn bè mình có những comment tâm huyết xin gửi tặng ngay 1 bữa tôm hùm Cuba thượng hạng , 1 giờ du ngoạn trên xế cổ dạo khắp LaHabana , một ly Moctail tuỳ chọn tại quán Bar lừng danh nơi Ông già & Biển cả Herminway thường ngồi , một điếu xì gà Cohiba hảo hạng trong bất kỳ Hành trình Mono Cuba – nơi thời gian ngừng trôi và Liên tuyến Hoa Kỳ Cuba Miami ; Liên tuyến : Mỹ Cuba – Mexico nhé ạ
Con người Cuba chính linh hồn của đất nước khiến mọi du khách vô cùng ấn tượng từ lần đầu tiên đặt chân tới quốc đảo xinh đẹp này. Họ mang trong mình sự hiếu khách, lạc quan, vui vẻ cùng với niềm đam mê âm nhạc từ bao đời nay. Đặc biêt, họ luôn tự hào về đất nước, văn hóa của mình và tỏa ra sự kiêu hãnh đầy thu hút.

Hoang Nguyen Em cũng đồng ý nhưng đồ ăn Ấn Độ em vào nhà hàng đã muốnhttps://i.imgur.com/OiJxszN.png ngất rồi nên kiểu gì cũng phải ăn cơm ruốc mắm tép lạc rang chị ơi :))
Với lại khách du lịch 100 người thì 99 người tuyệt vời nên không thể tránh được 1 người soi mói. Nên chị em mình phục vụ 99 người đó dễ, 1 người còn lại vừa phục vụ vừa đào tạo :))

Nguyen Thanh Nga Hoang Nguyen keke giờ chị mới biết đến thuật ngữ “ vừa phục vụ vừa đào tạo “ đấy em mình

Trịnh Cúc Bài viết hay và đúng quá . Cần đc lan tỏa . Đã đi chơi là phải vui vẻ .

Que Nga Nguyen Hãy suy nghĩ tích cực mọi chuyện sẽ nhẹ như lông hồng nhỉ

Tuyên Nguyễn Chỉ cần có 1 tâm hồn hào sảng, chỉ cần bớt sân si thì nhìn cái gì cũng đẹp :))

Tuyet Nghiem Rất thích bài viết tuỳ bút hiện thực mà không kém phần hóm hỉnh!

Tuyen Nguyensy Bài viết giản dị nhưng chính xác từng câu chữ. Mình từng có những trải nghiệm tương tự nên đi phượt ở đâu thường chỉ đi với nhóm bạn thân thiết cùng khẩu vị hoặc đi một mình

Nguyen Thanh Nga Tuyen Nguyensy đi đâu không quan trọng , quan trọng đi với ai . Đôi khi 1 đôi người đồng hành tiêu cực làm hỏng cảm xúc & tâm trạng của người cùng đi cậu nhỉ . Mình cứ enjoy every moment thôi

Stella Nguyen Hãy xem lời phàn nàn như thước đo… mà cơ bản thì Thượng Đế chỉ có 1, khách hàng sẽ là Người đồng hành – người sẽ đóng góp cho sự thành công của chúng ta, họ không thể dành vị trí ưu tiên duy nhất được nhé!

Bic Ngoc Enjoy mọi khoảnh khắc
Không thể thay đổi được thời tiết
Nhưng có thể điều khiển được tâm trạng
Suy nghĩ của tác giả bài viết này thay lời muốn nói 🍀

Nguyễn Thị Trường Thy Từng là người trong nghề.. Thy muốn mng hiểu. Môi bước chân khi ra khỏi nhà là enjoy your time. Nên là .. ko ai ép minh bất ky 1 vde gì.. và hãy đón nhận những điều mới lạ dù mang cảm giác khó chịu nhất

Thái Thành Hàng hoá du lịch là hàng hoá đặc biệt 💚

Vu Mai Huong Hàng hoá nào chả đặc biệt, đâu cần du lịch. Chung quy lại là tiền, là thời gian (cũng là tiền) trong túi khách thì khách dùng sao chúng ta không thể quyết định giúp được. Gặp khách có trách nhiệm với đồng tiền thì người làm dịch vụ sung sướng, còn khách quá coi trọng và không có trách nhiệm với đồng tiền còn khổ dài dài. Thêm cái nữa đã là người làm dịch vụ hay sử dụng dịch vụ hay trong đời sống nói chung là “kính thiên ái nhân”, nếu ái nhân, xem trọng con người thôi chưa đủ, phải xem làm có trọng đạo đời, đạo trời. Túm lại là đã làm dịch vụ xin đừng đánh giá khách dùng tiền sang lên nếu bản thân mình đã sang chưa. Sang là sang cả cốt cách bé ơi chứ nhiều tiền chưa chắc đã sang🙃

Trang Lê Ta Làm nghề dịch vụ có lúc Trang phải tự bỏ tiền túi ra để hài lòng mọi thượng đế rồi tự động viên có mất rồi có được và vì không phải ai cũng cư xử giống nhau trên cùng 1 sự việc. Ai cũng hỏi tui sao lúc nào cũng vui vẻ tích cực hết vậy, không thấy tui buồn bao giờ, tui trả lời: có chứ ạ ai mà chẳng có lúc buồn, gục ngã, kiệt quệ,… mình cứ khóc cứ giải sầu rồi tự đứng lên thôi, chẳng ai giúp được ai nhanh và tốt nhất bằng chính bản thân mình, tự học cách chữa lành tha thứ cho người khác cũng như là cho bản thân liều thuốc yêu thương tốt nhất.
“Có những chuyện không thành là do ông trời đang bảo vệ bạn. Cúp điện, xe hư, trễ giờ, bỏ lỡ nhau, đừng phàn nàn cũng đừng cáu giận. Mọi thứ trên thế gian này đều đã được định sẵn. Được chưa chắc là phúc, mất chưa chắc là họa, “thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng”. “Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng”, duyên sâu thì hợp, duyên mỏng thì tan.
Càng trưởng thành, niềm vui càng vơi dần, cứ như nhiều việc ngày một khó hơn xuất hiện, nhưng bạn phải tin rằng những việc tốt lành rồi sẽ đến với bạn, còn chưa nhìn thấy ánh sáng nên bạn phải kiên trì, tự soi đường cho bản thân.”
Hãy sống thật tốt. Tất cả mọi thứ trên thế giới này đều được sắp đặt sẵn, mất cái này sẽ được cái khác thôi.”

Đoàn Thái Viễn Nhà quê thường….hay chê! Từ nghèo khó đi lên thì cần thời gian để thay đổi :))

Phuong Ha Ok bác Tony nói thì cấm sai rồi, mình cũng thích tư duy của bác ấy, nhưng làm dịch vụ đôi khi cũng lắng nghe KH. Mình cũng đi, k dám nói là đi nhiều biết nhiều nhưng nhiều khi thấy dịch vụ k tốt mình cũng mỉm cười cho qua để enjoy cái moment. Đôi khi thấy tiếc, thấy lo lắng cho nơi có dịch vụ tốt nhưng có chút điểm chưa dc nên góp ý chút thôi. Dc thì nghe ko thì thôi chứ mình vẫn enjoy thôi hà

Đoàn Thái Viễn Phuong Ha Thường thì tất cả những cơ sở dịch vụ đều có vài điểm sai xót hay chưa dc tốt và k thể hài lòng tất cả mọi khách hàng. Đã làm dịch vụ điều tiên quyết là lắng nghe khách hàng, tìm hiểu thị hiếu, sở thích của những tệp khách hàng khu vực mình làm dịch vụ. Những doanh nghiệp lớn, tuổi đời lâu năm vẫn bị chê như thường mà hehe

Trần Khánh Linh Trời ơi chú ở đâu để con thay mặt dân du lịch đến tri ân ạ 😀

Ien Dao Anh ấy nói đúng thực trạng của nhiều đoàn du lịch bây h đó, khách giàu nhưng không có “sang” nha

Tuan Le Mình cũng muốn sang nhưg bạn ấy nhưg khó gê

Ngô Bảo Thiên ** Mọi phàn nàn đều bắt nguồn từ tiếc tiền. Đã đi chơi là phải sang, hào sảng phóng khoáng lên. Nhiều lúc trong đời, mình sẽ chẳng bao giờ quay lại được chỗ đó nữa, nếu ai để cảm xúc “1 bước đi 1 bước nghĩ về tiền” nó lấn át, thì về già sẽ hối hận vì những khoảnh khắc tươi đẹp đã trôi qua.

Bảo Bình Những khoảnh khắc trôi qua sẽ ko bao giờ trở lại
Ko biết tận hưởng sẽ ko bh hiểu đc thế nào là hưởng thụ!!

Lê Ngọc Trang Đúng zồi anh. Lúc đi hết mình lúc về tính sau =))

Nguyen Hoai Nam Phát biểu của người có rất nhiều tiền :))

Trương Đăng Trình Hồi trước thấy giọng văn hơi chủ quan, nhưng đọc bài này xong thì thấy khí khái đó Tony !

Nguyễn Thu Thủy Du lịch là đi hưởng thụ và trải nghiệm nên hi vọng khách hàng của Thuỷ luôn cảm thấy hoan hỉ- vì có câu nói rằng: ” Mỗi 1 chuyến đi là 1 chiếc vé của Thanh Xuân… nên đừng bỏ lỡ nha các bác.

 

, ,

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *