Nàng thơ Thư Thư Kim – EPis

Nàng thơ Thư Thư Kim – EPis

– Hiến máu chưa? – Dạ rồi. Đây giấy chứng nhận đây.
– Hiến tạng chưa? – Dạ rồi. Đây thẻ hiến tạng đây.
– Chuyển 50 triệu cho quỹ từ thiện này đi. -Dạ, already done. 5 phút thao tác là chuyển xong, và bà con miền núi Hà Giang sẽ có thêm mấy cái bồn nước nữa.

Mất gì? Mất máu, mất tiền, mất sự lo sợ, mất cái ích kỷ tiểu nông, mất cái tham vặt.

Được gì? Chẳng được gì ngoài:

Khách facebook ầm ầm nhận làm đại lý phân phối. Kể cả các bạn ở nước ngoài cũng nhận làm đại lý phân phối. Bắt đầu xâm nhập được thị trường Mỹ và châu Âu. Còn bạn thì xách giỏ đi tiếp thị khắp thế giới, nên nói là khởi nghiệp ở quê nhà, chứ ngồi trên máy bay và xe đò là chủ yếu. Ở nhà, xưởng vẫn hoạt động nhộn nhịp. Bà con trong huyện nô nức trồng nghệ, trồng gấc cho bạn. Ai cũng phấn khởi vì có thu nhập. Những bữa cơm nông dân có thêm thịt cá, con cái được đến trường, niềm vui phấp phới. Thanh niên quê bạn bớt ôm cái giỏ ngồi chờ xe để đi Sài Gòn Bình Dương tìm việc làm mưu sinh. Đóng góp cho quê hương, cái này là thiết thực nhất.

Câu chuyện trên là câu chuyện có thật của bạn Thư Thư Kim, cô gái M’drak, một huyện miền núi của Đak Lăk, đã bỏ công việc kế toán tẻ nhạt ở Sài Gòn về quê nhà, mở xưởng sản xuất son môi làm từ nghệ và mật ong, nghệ và gấc để lấy màu tự nhiên, tinh chất nghệ giúp môi không bị khô nứt và luôn chín mọng. Sản phẩm được chị em phụ nữ rất thích. Bạn dự định làm thêm màu củ dền cho tím bầm như mới bị chồng quánh, màu thanh long đỏ, màu lá cẩm, màu xanh tím của hoa đậu biếc,….Mỗi ngày các bạn nữ chơi 1 màu đi làm cho nó độc lạ, cá tính. Trề môi cũng đẹp cũng xinh.

Đây là FB của cô gái hào sảng và vô cùng dễ thương này. Chị em phụ nữ nên follow để theo dõi mua hàng, nhận làm đại lý, hợp tác sản xuất, hùn vốn đầu tư. Còn các anh thì cũng nên theo dõi để được truyền cảm hứng, người ta chân yếu tay mềm mà còn làm được cái xưởng ở quê nhà, giúp hàng chục người có việc làm trực tiếp và gián tiếp, sao mình lại không? Lý do gì mình lại không?

“Con tàu này lên Tây Bắc, anh đi chăng?
Bạn bè đã đi xa, sao anh cứ ru rú giữa trời Hà Nội
Anh có nghe gió ngàn đang rú gọi
Ngoài cửa ô? Tàu đói những vầng trăng

Đất nước mênh mông, đời anh sao nhỏ hẹp.
Tàu gọi anh đi, sao chửa ra đi?”

TnBS

, , , , ,

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *