BẠN ĐANG SỐNG HAY ĐANG TỒN TẠI?
Câu chuyện thật đáng được chia sẻ. Đọc và nhìn lại bản thân mình. Con người, rốt cục là chọn sống hay tồn tại? Cái gì đã khiến họ không thể sống như mong muốn? Lớp lớp đời đời, người trước bày người sau lối sống giống nhau đó là vì sao?
Khi Alexandre Đại Đế hỏi thầy mình là nhà hiền triết A-rít-tốt (Aristoteles), liệu chỉ cần sống 1 cuộc đời bình dị, không hại ai, lo kiếm tiền để nuôi sống mình và vợ con, có được không? Thì người thầy trả lời “Người hại người khác, người sống xấu xa thì đáng phê bình. Còn người bình thường với những giấc mơ bình thường như thế, cũng không có gì chê trách, không việc gì phải hổ thẹn. Nhưng cũng không đáng cho chúng ta ca ngợi. Cứ để họ sống cho hết 1 kiếp nhân sinh”.
Một ngôi sao chẳng sáng đêm
Một thân lúa chín chẳng nên mùa vàng
Một người, đâu phải nhân gian
Sống chăng? Chỉ đốm lửa tàn mà thôi
(Tiếng Ru – Nguyễn Kim Thành)
Ăn trưa cùng Tony
Chúng ta thật ra đã chết từ bao giờ!
22 tuổi, bạn tốt nghiệp đại học, vì chuyên ngành của bạn không dễ tìm việc, mấy năm đầu bạn phải chạy xe ôm, giao hàng nhanh (việc không nặng đầu óc nhưng mệt sức, bạn không thích công việc này).
24 tuổi, bạn tìm được việc làm, công việc tiền lương cũng không cao, còn thường xuyên phải tăng ca đến tận đêm khuya (làm nhiều nhưng lương chẳng bao nhiêu, bạn chán nản không thích công việc này).
30 tuổi, bạn kết hôn, đối tượng do bà mối giới thiệu, cha mẹ hỏi bạn có thích cô gái ấy không, bạn gật đại: “thích ạ”
33 tuổi, sức khỏe bạn càng ngày càng kém đi, tăng ca càng ngày càng ít, tốc độ thăng tiến cũng càng ngày càng chậm. Cô vợ được bà mối ban cho nói với bạn: “con gái mình sắp lên mẫu giáo, song ngữ một tháng 6 triệu.” Bạn nhíu mày, cô ấy nhìn bạn tỏ vẻ bực dọc nói: “con anh Lộc, một tháng 12 triệu kìa! Anh đã như vậy, anh muốn con anh cũng thất bại sao?!”
Bạn im lặng, trở về phòng đưa vợ 12 triệu, tiền ấy bạn tính sinh nhật tự thưởng cho mình bộ máy tính mới.
36 tuổi, con vào lớp một. Thầy nói năm lớp một rất quan trọng, bạn cười nói: “vâng vâng vâng, xin thầy quan tâm cháu dùm em”, thầy thấy bạn chưa hiểu, phải nói rõ lại rằng: “phụ đạo một tháng khoảng…v..v.”
Năm lớp sáu, cô nói cấp hai rất quan trọng, bạn cười nói: “vâng vâng vâng, em đang tính lên đóng tiền học thêm cho cháu.”
Có một ngày về đến nhà, con bé nói với bạn: “Ba, con muốn học piano”.
Dù bạn không còn phân vân nữa, câu nói “Ba hiện tại mua không nổi” những tháng năm qua bạn đã nói nhiều, nhưng lần này lại không thể nói nên lời.
Cũng may con gái tương đối hiểu chuyện, bé nói: “không sao đâu ba, không được thì con học guitar cũng tốt.” Bạn nhìn con gái ngoan, thấy vui vui trong lòng.
46 tuổi, con gái học phổ thông ở một trường không tồi lắm.
Một ngày nọ, bạn đang họp, nhận được điện thoại của giáo viên, trong điện thoại nói con bạn đánh nhau ở trường, mời phụ huynh lên trường giải quyết. Bạn rụt rè xin cấp trên kém hơn bạn 5 tuổi cho nghỉ, tới trường lại bị thầy dạy dỗ một trận: “anh làm phụ huynh mà không biết dạy con”, bạn cười cười, vâng vâng vâng.
49 tuổi, con gái lên đại học.
Chuyên môn con học, bạn nhìn vào chẳng hiểu gì. Bạn chỉ biết công việc này chắc chắn không dễ tìm, mà học phí lại cực cao.
Một đêm nọ, bạn say khướt, về nói chuyện với con. Bạn nói những lời mà bạn từng rất ghét, “phải vì công việc sau này mà nghĩ, chọn nghề nào hot, đừng làm theo ý con nữa.”
Bạn và con từ nói chuyện thành cãi lộn. Bạn phát hiện bạn già rồi, không cãi lại con gái nữa. Bạn nói không lại con bé, chỉ có thể hét: “tao là ba của mày đó!”
Con bé nhìn bạn, biết có tranh luận thế nào cũng vô ích, bạn không muốn nghe nữa. Khi con bé về phòng, bạn nghe vọng lại một câu: “con không muốn sống giống như ba.”
Bạn không biết sao lại ngồi khóc, 50 tuổi đầu ngồi khóc.
Chắc là do rượu cay quá, có phải không?
Chắc là do rượu cay quá rồi !..
55 tuổi, con gái đi làm, dường như đã cảm thông với bạn một chút.
56 tuổi, con gái kết hôn.
Bạn hỏi con có thích cậu trai kia không. Con bé quả quyết: “thích ạ.”
Bạn rất vui mừng.
60 tuổi, vất vả cả một đời, bạn muốn đi du lịch một chút.
Nửa kia đã bên bạn 30 năm qua, nhưng bạn vẫn thế, thích cô ấy hay không cũng không rõ.
Bạn và cô ấy bắt đầu tính đường đi du lịch. Đã nhiều năm như vậy, cả hai vẫn bất đồng, vẫn cãi nhau. Rồi đâu cũng vào đấy, tất cả đã chuẩn bị xong, thì con gái nói: “Ba má, chúng con bận rộn quá, giúp chúng con trông con nha?”
Bạn rút vé máy bay, lại về như 30 năm trước.
70 tuổi, con của con gái cũng đã khá lớn, không cần mỗi ngày trông nom nữa. Bạn quyết định nói: “nhất định phải đi chơi một chuyến.”
Thế nhưng cây gậy trong tay chỉ có thể giúp bạn đi xuống vườn hoa dưới lầu mà thôi.
73 tuổi, bạn nằm trên giường bệnh viện, tỉnh lại sau hôn mê, xung quanh đầy người, bạn mơ mơ màng màng trông thấy bác sĩ lắc đầu, người chung quanh thần sắc trang nghiêm.
Bạn nhận ra, bạn sắp chết rồi.
Bạn không có chút sợ hãi.
Bạn đột nhiên tự hỏi “ta thực ra đã chết từ lúc nào?”
Bạn nhớ đến hôn lễ năm 30 tuổi,
Hóa ra, lúc đó, bạn đã chết rồi…
Trước lúc lâm chung 3 giây, 73 năm cuộc đời bạn tua ngược lại về trước, 1 giây, 2 giây trôi qua, mặt bạn không chút cảm xúc.
Giây thứ 3, bạn đột nhiên cười.
Đó là năm 15 tuổi, bạn trông thấy một cậu bé đang gặm ổ bánh mì, đeo cặp đi theo một đám học sinh khác. Cậu bé ấy đi qua ban công của cô bé nhà bên, hướng mắt nhìn về phía cửa sổ.
Đó là cô bé mà bạn thầm thương năm 15 tuổi,
Bạn nghĩ không ra nàng trông như thế nào, bạn cố gắng nhớ lại.
3 giây trôi qua, người bên cạnh đột nhiên gào khóc, bạn rơi vào màn đêm không hay biết gì nữa.
Nguồn: Why So Serious
Nhân sinh bỏ qua nhau là chuyện thường tình, bạn đôi lúc có thể đổ thừa cho bất kì một lý do khách quan nào đấy, nhưng chuyện quyết định bản thân sống như nào vẫn thực sự nằm trong tay của bạn, do bạn lựa chọn!
Tại thời điểm này, nếu vẫn có thể mở mắt dậy mỗi sáng, hãy cứ làm việc mình muốn, kết hôn với người mình thực sự yêu thương, không sống theo miệng người khác, có lập trường đúng đắn của riêng mình. Để khi nhắm mắt xuôi tay, bản thân cũng không hối hận vì mình đã có một đời ý nghĩa.
——–
Trong cuốn KHO TÀNG TÂM CỦA CÁC BẬC GIÁC NGỘ có bài kệ như sau:
65. Ích gì mọi việc con làm ? Quá bận rộn mà chỉ tạo thêm sanh tử –
Hãy nhìn mọi điều con đã từng làm, vô nghĩa biết bao nhiêu.
Giờ đây tốt hơn con nên ngừng cố gắng làm mọi sự ;
Dừng mọi hoạt động, hãy trì tụng thần chú sáu âm.🙏🙏🙏
BẠN CÒN MUỐN SỐNG NHƯ NGƯỜI DƯỚI MỘ ĐẾN BAO GIỜ?
“Thong dong một tiếng trời
Trên con đường giác ngộ
Còn hơn sống một đời
Như một người dưới mộ”
– Trong Suốt –
– Om Mani Padme Hum –
Tham khảo thêm:
- https://www.facebook.com/ChuyencuaHaNoi/posts/2814901491926075/
- https://www.facebook.com/lethamduong.edu.vn/posts/2783832831876024/
- https://www.facebook.com/AwakePower/posts/3008147702555293/
Phúc Trần Ai cũng chỉ được sống 1 lần
Nên muốn làm gì thì cứ làm, còn trẻ còn hoài bảo thì cứ làm, thất bại thì làm lại, mỗi ngày trau dồi cho bản thân thêm vài trang sách, nếu không thích đọc sách thì youtube sẽ đọc và giải thích giúp bạn những cuốn sách hay mà bạn muốn tìm hiểu và trau dồi thêm kiến thức nền của tất cả lĩnh vực.
Đừng để sau này thứ con mình học mà mình chẳng hiểu gì, thứ nó muốn hỏi bạn thì bạn bảo là “ngày xưa Ba không học ngành đó nên không biết”!
Đừng để đến lúc nằm đấy rồi hối tiếc vì cũng sống 1 đời người như bao người khác mà mình chẳng có sự trải nghiệm hay một cái gì đó tự hào khi con cháu hỏi “tuổi trẻ của ông như thế nào?”….
YuMing Liu đọc xong thấy mọi thứ ngắn ngủi quá 🙁
Huỳnh Lê Anh Thư cảm thấy cuộc sống của nhân vật trôi qua quá nhanh dựa trên số tuổi (cũng tự hình dung cuộc sống của mình sau này). Bài viết ý nghĩa lắm ạ
Nguyên Đinh Một khiếp nhân sinh
Nguyễn Dung Loan hóa ra cuộc đời nhanh thế sao???? Phải sống thật ý nghĩa thôi
Hà Nhâm Đời người là mọi sự lo toan cuộc sống, mỗi người hãy giành cho mình những gì mình có thể…
Catherine Hoang @Pham Duc đúng câu hôm qua en vừa nói. Sống hay tồn tại. Một kiếp nhân sinh …
Kim Pham Bài viết hay đó . Phải tỉnh bây giờ cũng đã muộn rồi. Cứ tiết kiệm được chút là đi chơi ….
Tran Phuc “chúng ta chỉ sống có duy nhất một lần trên đời”
Câu này tưởng đơn giản nhưng mỗi lúc cần đưa ra quyết định mang tính “đời” nào đó thường ít ai nhớ tới được. Hệ quả là vô vàn tiếc nuối xảy đến. Nhất là với tuổi trẻ, tuổi trải nghiệm cuộc sống, con người, đất nước.
Trần Tuấn Hưng
Câu chuyện mang tính chất của một người bth sống 1 cuộc sống bth k biết vươn lên phấn đấu mặc dòng đời xô đẩy
Phạm Mai @Huỳnh Quốc Tuyển mọi thứ ngắn ngủi và nhanh quá anh. Số tuổi như chúng ta hiện tại
Quốc Dũng Trần 33 tuổi… cảm thấy nghẹn ngào!!
Minh Truyen Duong năm nay 32t..sống độc thân cho nó thanh thản..vẫn còn may mắn hơn nhiều người.
At Nguyen Đúng là thời gian sức khỏe tiền bạc
Ken Phát Đọc cảm thấy thấm, pha chút nỗi sợ.
Tờ Ri @Pham Trieu Khanh a đã chết từ năm 25 chuổi, chú cố gắng gỡ gạt nha ! 😀
Nguyễn Quang Minh Đang ở độ tuổi 22 và vẫn đang mơ hồ
Vũ Chí Muốn khóc ghê
Và Đợi Chờ
Tạ Xuân Hoàng đọc nhiều lần mà vẫn thấy hay và ý nghĩa
Trương Phan Thiên Quốc
chúng ta có thể thay đổi cái nhìn theo hướng tích cực hơn thì điều tốt đẹp sẽ đến…
Phương Oanh Bởi thế nên chỉ muốn đi trên chính con đường mà mình vẽ
Dũng Ngô Thấm thoắt cuộc đời… Có gì đó rất giống…!
Trịnh Tướng Quân Chớp mắt cái đã hết nữa đời người rồi.
Catherine Le Suy nghĩ…
Bao Long Nguyen Dinh Thật hay và ý nghĩa
Hieu Truong Cũng là 1 kiếp người …
Tien Tien Đời nó ngắn ngủi quá. Ai vui được ngày nào cứ vui, đã ko vui thì đừng cố giữ nữa…
Tanny Nguyen Chúng ta chết ở tuổi nào, là tuổi già hay tuổi trẻ?
Nguyễn Thanh Giang Lẩn quẩn cũng 15-20 năm đi học. Xong đi làm, kết hôn, sinh con, nghỉ hưu, dưỡng già rồi chết 🙂
Bui Trinh Thao Nguyen Bạn chết ở tuổi nào?
Là khi bạn không còn mục tiêu gì để cố gắng? hay khi bạn không biết hài lòng với những gì đang có để bằng mọi cách đạt được những phù phiếm xung quanh?
Tịnh Phan Con người chọn sống hay tồn tại…Đọc mà suy ngẫm.
Lâm Nguyễn Mình đã chết chưa?
Hien Thuc Ngo Thấm!
Lưu Tươi Cuộc sống ngắn hay dài là do mình lựa chọn và chịu trách nhiệm với lựa chọn đó……
Nguyễn Tiến Mạnh Cuộc đời là của mình . ko được nói câu mình sao cũng đc trước mỗi sự lựa chọn
Ngoc Nguyen Mình đang sống. Hay là tồn tại